Không chỉ những ai khoác trên mình chiếc áo Blue trắng mới có những thăng trầm với nghề. Vất vả, áp lực nhưng cũng không ít niềm vui, hạnh phúc đó cũng là câu chuyện của những người hộ lý lặng thầm nơi hành lang Bệnh viện Y học cổ truyền Đắk Lắk.
Ngày nào cũng vậy, cứ 6h sáng, các chị em hộ lý đã có mặt tại khoa để tiến hành công việc của mình. Công việc của các chị phải cơ bản hoàn thành trước khi các y, bác sỹ tiến hành thăm khám và làm các thủ thuật cho người bệnh vào giờ hành chính. Bắt đầu từ các cầu thang, hành lang, phòng hành chính khoa đến các phòng bệnh họ lặng lẽ vệ sinh một cách tỉ mỉ khu vực mình đảm nhận. Rất hiếm khi người bệnh hay người nhà thấy được gương mặt, mái tóc của họ bởi nó luôn ẩn sau lớp khẩu trang và đồ bảo hộ. Những công việc quét dọn nghe chừng đơn giản nhưng nó cũng cần cả sự nhanh nhẹn, khoa học và đúng quy trình. Vệ sinh buồng bệnh; thay phát chăn, gar, gối, quần áo cho người bệnh; thu gom rác thải sinh hoạt, rác thải y tế; vệ sinh ngoại cảnh toàn bệnh viện … những công việc “không tên” khiến các chị lúc nào cũng tất bật.
Hộ lý Nguyễn Thị Hường luôn có mặt ở bệnh viện sớm để bắt đầu ngày làm việc của mình.
Gắn bó với công việc đã có người hơn 20 năm có lẻ, công việc không đòi hỏi cao về trình độ nhưng lại cần phải thật sự chăm chỉ, ngăn nắp và không ngại khó ngại khổ. Tinh thần hỗ trợ, chia sẻ vất vả trong công việc luôn là truyền thống từ xưa đến nay của viên chức Bệnh viện nói chung,chị em Hộ lý nói riêng. Họ luôn chủ động sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau trong mọi công việc để đảm bảo Khoa phòng, Bệnh viện luôn sạch, bệnh nhân đến an tâm hài lòng điều trị. Lặng lẽ với công việc không tên, các chị luôn hoàn thành nhiệm vụ với tinh thần trách nhiệm cao; được Lãnh đạo Khoa tin tưởng, anh chị em đồng nghiệp yêu quý và được Giám đóc bệnh viện biểu dương trong các kỳ xét thi đua cuối năm. Các chị chia sẻ: “Đó vừa là niềm vinh dự, tự hào, là động lực để chúng tôi ý thức hơn trách nhiệm của mình trong công việc, nỗ lực hơn trong cuộc sống”.
Trong bối cảnh đại dịch Covid-19 đang diễn ra, ngoài những nỗ lực không ngừng của các nhân viên y tế thì những anh chị hộ lý cũng xung phong lên đường tham gia chống dịch tại các Bệnh viện dã chiến. Có chị đã gác lại chuyện gia đình, con nhỏ,… để khoác trên mình bộ đồ phòng hộ mà lần đầu họ gặp trong suốt thời gian làm việc. Ý thức được công việc tiềm ẩn nhiều nguy cơ thường xuyên tiếp xúc với chất thải, bệnh phẩm của bệnh truyền nhiễm buộc họ luôn đề cao bảo vệ, phòng lây nhiễm cho mình và những người xung quanh. “Bệnh nhân xuất viện khỏe mạnh cùng lời cám ơn chân thành là niềm động viên lớn lao với chúng tôi” – các chị trải lòng. Dù vất vả và đối mặt với những mối hiểm nguy nhưng các chị vẫn lặng lẽ, cần mẫn với công việc của mình. Khi người bệnh xuất viện, họ có thể chẳng nhớ mặt, biết tên người hộ lý nhưng bệnh nhân khỏe mạnh, khuôn viên Bệnh viện luôn “xanh – sạch – đẹp” đã là niềm hạnh phúc lớn lao với những người lặng thầm, cần mẫn góp sức mình vào sự nghiệp chăm sóc sức khỏe nhân dân.
Hộ lý Huyền niềm nở phát chăn, màn, gối cho bệnh nhân
CN Nguyễn Thị Phương Mai (Phòng Điều dưỡng-Công tác xã hội)